Cụ ông 75 tuổi ngày nào cũng đặt 14 thùng nước khoáng, người giao hàng si//nh ngh//i liền gọi 113, vừa mở cửa ra ai nấy đều đứ/ng hì/nh…

Tôi là Minh – nhân viên giao nước khoáng cho một đại lý nhỏ ở thị trấn. Công việc tuy vất vả nhưng cũng giúp tôi mưu sinh ổn định. Trong số rất nhiều khách hàng, có một cụ ông 75 tuổi để lại cho tôi ấn tượng khó quên.

Mỗi ngày, cụ đều gọi điện đặt 14 thùng nước khoáng. Đều đặn, không thiếu ngày nào. Lần đầu tiên nhận đơn, tôi nghĩ có lẽ cụ mở quán ăn hoặc cung cấp cho một tập thể nào đó. Nhưng khi đến địa chỉ, tôi mới thấy đó chỉ là một căn nhà nhỏ, cũ kỹ, nằm cuối con hẻm vắng.

Điều lạ lùng là cụ ông không bao giờ cho tôi vào nhà, chỉ mở hé cửa, rồi để sẵn tiền trong một cái phong bì. Tôi đặt 14 thùng nước trước cửa, quay đi chưa bao giờ nghe thấy tiếng động gì bên trong. Lần nào tôi cũng tò mò: một cụ già sống một mình mà dùng hết từng ấy nước mỗi ngày sao?

Sau nửa tháng, sự việc càng khiến tôi nghi ngờ. Thông thường, một hộ gia đình đông người cũng chỉ dùng 1–2 thùng nước một tuần, đằng này một cụ già lại dùng đến 14 thùng mỗi ngày. Có lần, tôi khẽ hỏi:
– Cụ ơi, cụ dùng nhiều nước thế để làm gì ạ?

Cụ chỉ cười hiền, không trả lời, rồi lặng lẽ đóng cửa. Nụ cười ấy có chút gì đó bí ẩn, khiến tôi không khỏi suy nghĩ.

Tôi bắt đầu lo lắng. Liệu cụ có bị ai lợi dụng? Hay trong căn nhà nhỏ ấy đang xảy ra chuyện bất thường? Sau nhiều ngày suy tính, tôi quyết định gọi điện cho công an để báo cáo.

Ngày hôm sau, tôi cùng mấy chú công an có mặt trước căn nhà. Khi gõ cửa, cụ ông bước ra, dáng vẻ bình tĩnh như không có chuyện gì. Nhưng khi công an đề nghị được vào kiểm tra, cụ khựng lại, rồi chậm rãi gật đầu.

Cánh cửa hé mở… và tất cả chúng tôi đều sững người. Bên trong căn nhà chật hẹp không hề có cảnh tượng đáng sợ như tôi từng lo nghĩ. Thay vào đó, có hàng chục bình nhựa lớn xếp ngay ngắn, bên trong chứa đầy nước khoáng tinh khiết. Mỗi bình được ghi cẩn thận: “cho hàng xóm”, “cho trường tiểu học”, “cho trạm y tế”, “cho chùa gần thị trấn”…

Công an và tôi ngỡ ngàng nhìn cụ. Thấy vẻ mặt chúng tôi, cụ mỉm cười hiền từ:
– Tôi già rồi, chẳng giúp được gì nhiều. Chỉ nghĩ đơn giản, người nghèo quanh đây thường thiếu nước sạch. Tôi đặt nhiều nước, mỗi ngày nhờ mấy đứa nhỏ trong xóm đến lấy mang đi chia cho mọi người. Ai khó khăn thì có nước uống miễn phí.

Nghe đến đây, mắt tôi cay xè. Thì ra, suốt thời gian qua, cụ ông âm thầm làm việc thiện. 14 thùng nước mỗi ngày chính là tình thương cụ dành cho những người nghèo khổ, cho trẻ em khát nước trong mùa hè nóng bức.

Một bác công an xúc động nói:
– Cụ làm việc cao quý quá, nhưng sao không nói với ai, lại khiến nhiều người lo lắng thế này?

Cụ khẽ cười, giọng run run:
– Tôi không muốn phô trương. Chỉ cần mọi người có nước sạch để dùng là tôi yên lòng rồi.

Hóa ra, cụ từng là bộ đội giải ngũ. Trải qua chiến tranh, cụ thấu hiểu giá trị của từng ngụm nước. Khi về già, cụ dành hết tiền lương hưu để mua nước khoáng tặng những người xung quanh.

Ngày hôm đó, cả tôi và các chú công an đều lặng người vì xúc động. Hình ảnh cụ ông 75 tuổi, dáng người gầy gò nhưng trái tim nhân hậu, khiến chúng tôi không thể nào quên.

Từ sau lần ấy, tôi không còn đơn giản là “người giao nước” nữa. Tôi chủ động giúp cụ vận chuyển nước đến các điểm phát, cùng chia sẻ với bà con. Dần dần, nhiều người trong thị trấn biết đến câu chuyện và cùng chung tay hỗ trợ. Không ít mạnh thường quân đã góp tiền để giúp cụ duy trì công việc thiện nguyện.

Một tháng sau, khi trở lại, tôi thấy căn nhà cụ đã trở nên rộn ràng hơn. Trước sân, nhiều em nhỏ ríu rít xách từng chai nước, vui cười hồn nhiên. Bên cạnh là cụ ông tóc bạc trắng, ánh mắt sáng rực niềm vui.

Tôi chợt hiểu ra: đôi khi, những điều tốt đẹp lại ẩn giấu sau những việc tưởng chừng kỳ lạ. Nếu không có phút giây nghi ngờ và gọi báo công an, có lẽ tôi đã chẳng bao giờ biết rằng phía sau cánh cửa khép hờ ấy là một trái tim bao dung đến thế.

Và mỗi lần nhớ lại hình ảnh “cụ ông 75 tuổi ngày nào cũng đặt 14 thùng nước khoáng”, tôi lại thấy lòng mình ấm áp. Giữa cuộc sống xô bồ, vẫn còn những con người âm thầm gieo mầm thiện lành, khiến thế giới này trở nên đáng tin yêu hơn.